Hình tướng tượng Địa Tạng Vương Bồ Tát bằng đá
Địa Tạng Bồ Tát thường được mô tả là một vị Bồ Tát với vầng hào quang trên đầu, đầu đội mão tỳ lư, ngồi trên tòa sen do Đề Thính đỡ hoặc đứng trên tòa sen.
Tùy khí của ngài chính là viên ngọc Như Ý mà ngài thường cầm nơi tay trái tượng trưng cho ánh sáng xua tan bóng đêm, còn tay phải cầm tích trượng để mở cửa địa ngục.
Một số tranh tượng ở Việt Nam và Trung Quốc có khắc họa hình ảnh Địa Tạng Vương Bồ Tát đội mũ thất Phật và mặc áo cà sa đỏ.
Ý nghĩa về tượng Tượng Địa Tạng Vương
Danh hiệu Địa Tạng Vương Bồ Tát có nghĩa là an nhẫn, bất động như đại địa, tư duy kín đáo, sâu xa như kho tàng bí mật.
Ngài là vị Bồ tát với hạnh nguyện to lớn, nguyện cứu hết chúng sanh đau khổ trong Địa Ngục thì Ngài mới thành Phật.
Nhưng vốn dĩ chúng sanh tạo nghiệp vô lượng vô biên nên công nghiệp cứu độ của Ngài cũng miệt mài đến vô biên vô lượng.
Bồ Tát Địa Tạng không chỉ cứu độ chúng sanh trong địa ngục mà gồm thâu nhiều công hạnh, nhất là hạnh cứu độ chúng sanh tâm ( chủng tử xấu ác) làm hiển lộ bản tâm sáng suốt và thanh tịnh.
Việc kính thờ tượng Địa Tạng Vương chính là để học theo hạnh nguyện này của Ngài.